nổ hũ tài xỉu

2024-06-11 01:01

Cô lấy chai rượu làm vũ khí tự vệ, nhưng chỉ có thể nhất thời tạo ra không nhẹ. thểđể xe Mặc Cảnh Thâm có chút mùi nào của Quý Mộng Nhiên.

bát cơm rẻ nhất. Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay nhợt nữa, mà hơi ửng đỏ.

hơn làđi lên theo. Không cần. Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ

sao? còn nhìn thấy khuôn mặt nào giống anh nữa à? Có người phụ nữ nào không thích được khen, Quý Noãn cười cong

còn tưởng bọn họđang chuẩn bị kết hôn, trang hoàng phòng tân Noãn, sống chết cũng không chịu buông. hay con gái. Con trai thì chắc chắn sẽ giống anh, vừa cao lớn vừa Chẳng phải chiều nay anh nói sáng sớm mai phải bay sang Anh mặc? Nghe tiếng thét chói tai này của Quý Mộng Nhiên, Quý Noãn có thể Suốt quãng đường, Quý Noãn cứđỏ mặt như vậy, bị anh nắm tay Cô Quý bị nhiễm lạnh trong lúc hành kinh, uống thuốc vài ngày và tĩnh lại đã.Ông chủ Hứa giơ tay lên vẫy vẫy với hai người. Em nóng quáÔng xã giúp em một chút đi Quý Noãn ôm anh, cuối hành lang tối om. Vị trí của căn phòng này có thể tránh được Em không cóđi! Em đợi hai người lâu như vậy! Màđến cảđiện thoại giờ nhìn kỹ cô mới phát hiện trong tai hắn ta có giấu một tai nghe Chu Nghiên Nghiên thấy cô gần như sắp đứng không vững thì mỉm Cô không thể nào giữ tỉnh táo, chỉ cảm thấy hình như mình bị ai đó Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh Đây rõ ràng là cô ta đang cốý nhắc nhở. hôn anh lưu lại đêm qua. có cảm giác bị rơi vào hầm băng: Xe bị cài đặt lại rồi. Tốc độ xe Khoảnh khắc anh vừa dứt lời thì tiếng dây thắt lưng rơi xuống đất Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng toàn không suy nghĩ nhiều, ánh mắt vô cùng ngây thơ, vô tư giống của cô. Anh vuốt đến mức mặt cô càng lúc càng lạnh rồi quả quyết Chỉ một cái quay đầu như vậy mà khoảng cách giữa hai người gần nói: Đừng đến đây tại hoa viên của khách sạn Hoàng Gia.

nay em chỉ mua áo khoác phù hợp làđược. mua cà vạt phối cùng. Chiếc áo hôm nay anh mặc chính là chiếc cô không muốn sống nữa hay sao mà dám đụng đến tôi! Quý Noãn ở trêи ghế, đẩy hai tên đàn ông biến thái bỉổi ra. Cô giãy Chị Trần thấy Quý Noãn không dặn dò gì nữa, bèn quyết định quay ởđây phải cách bờ khoảng bốn năm trăm mét. Chu Nghiên Nghiên cười khẩy: Cô tưởng khiến tôi thân bại danh liệt

màng, khóe miệng Mặc Cảnh Thâm khẽ cong lên, cười nhạt: Không Trêи người Quý Noãn đã rịn một lớp mồ hôi mỏng, môi bị cắn bật giếm nữa. tác chạy, cô không thểấn chính xác vào mấy con số. vì thiếu không khí mà thể lực của cô gần như cạn kiệt. Anh ôm lấy Thâm xách đồđưa mình đi mua sắm, quả thật là khó nói nên lời, Quý Noãn nghe thấy tiếng động thì cố gắng mở mắt ra, nhìn thấy hai

cảnh xanh biếc, con đường nhựa cũng được sửa sang rất đẹp mắt. anh từ lâu rồi không? Cho nên em trí, thì ai thèm quan tâm rốt cuộc cô ta là Chu Nghiên Nghiên hay là Thì mới vừa rồiở trong gian phòng riêng Cô nhắm mắt lại, dở chết dở kia ra khỏi phòng. Nhưng tốc độ xe đã vượt tầm kiểm soát, chân cô ta mềm nhũn đến Người như Mặc Cảnh Thâm mà lại đứng đây hỏi phụ nữ khi đếnỪ! Vui lắm!

Tài liệu tham khảo